Chương 582
HỒN BẠO CHI THUẬT
Tu La Quỷ Mẫu dùng quỷ lực chống trả từng đợt tiến công của Diệp Tiểu Thước, chậm rãi nói: “Diệp Tiểu Thước, chẳng lẽ ngươi không sợ, ta giết chết Tuyết Kỳ sao?”
Diệp Tiểu Thước toàn thân chấn động.
Quỷ Mẫu quay mặt đi, hướng về phía Tuyết Kỳ, nhàn nhạt nói: “Lại đây!”
“Tiên Nương……”
“Lại đây, khuyên hắn quay đầu lại, hoặc là…… giết chết hắn đi.”
Tuyết Kỳ từ xa nhìn Quỷ Mẫu, đột nhiên quỳ xuống, rơi lệ nói, “Tiên Nương, ta không thể thuyết phục hắn, nhưng cầu xin người hãy niệm tình hắn đã chết quá hai lần, nể tình ta mấy năm nay luôn hầu hạ trung thành với người, xin hãy tha cho hắn.....”
Diệp Tiểu Thước nghe thấy những lời này, toàn thân run rẩy, ánh mắt lộ vẻ mãn nguyện, lớn tiếng hét lên: “Diệp Thiếu Dương!”
Diệp Thiếu Dương nghe thấy vậy, liền đứng lên, đi đến bên cạnh Tuyết Kỳ.
Tiên Nương sắc mặt tối sầm, nhìn chằm chằm Tuyết Kỳ nói: “Dám cãi lời ta à, chẳng lẽ ngươi cũng muốn làm phản hay sao?”
Tuyết Kỳ lắc đầu, nói: “Tuyết Kỳ không dám, chỉ hy vọng Tiên Nương tha cho Tiểu Thước.”
“Đừng có nói càn!!” Quỷ Mẫu thất thanh rống to, vươn tay chỉ vào mặt Tuyết Kỳ, “Ngươi mau giết hắn đi, sau khi giết chết hắn, ta hứa sẽ cho ngươi tất cả!”
Tuyết Kỳ nhìn Diệp Tiểu Thước, nội tâm giằng xé, cuối cùng vẫn lắc đầu, nức nở nói: “Tiên Nương, người bắt ta làm gì cũng được, nhưng nếu bảo ta giết hắn, thật sự... ta làm không được……”
Nghe Tuyết Kỳ trả lời, trong lòng Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy chấn động: Cô gái ngu ngốc này, đã bị người ta tẩy não, tuyệt đối phục tùng đối phương, nhưng đến phút cuối, vì người mình yêu, đã lựa chọn cãi lại chủ nhân, đủ để thấy tình cảm của cô ta dành cho Diệp Tiểu Thước là thật lòng.
Người...à không, quỷ như vậy, rốt cuộc cũng đáng để cứu.
Quả nhiên, Quỷ Mẫu nghe xong câu trả lời của Tuyết Kỳ, tức giận vô cùng, dùng ánh mắt lạnh lùng tới cực điểm nhìn cô ta, đồng thời từ dưới váy bay ra mấy bộ xương khô, phát lực xoay tròn trên không trung, nhẹ nhàng đối kháng thế công kích của Diệp Tiểu Thước.
“Ha...ha……” trong miệng bà ta phát ra một tràng tiếng cười, “Ngươi thực sự cho rằng, mình quan trọng lắm sao, cho dù không có ngươi, ta vẫn có thể làm chủ được mọi chuyện .” Ánh mắt bà ta trầm xuống, giọng cay nghiệt, nói: “Ngươi không muốn hắn chết, ta sẽ giết ngươi trước tiên!”
Nói xong, tay phải từ từ nâng lên, mười ngón tay lục quang lởn vởn, thành hình một người...là Tuyết Kỳ!
Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, đây chính là mệnh hồn của Tuyết Kỳ, bị Quỷ Mẫu khống chế trong tay.
Mệnh hồn tả tơi, nếu ba hồn không gặp được bảy phách, quỷ hồn cũng sẽ không tồn tại, chỉ có thể hóa thành tinh phách, cùng mệnh hồn ngưng tụ thêm lần nữa!
Tuyết Kỳ thấy được mệnh hồn của mình, thở nhẹ một tiếng, nắm chặt hai tay, lộ vẻ cực kỳ khẩn trương.
Chỉ cần Quỷ Mãu bóp nhẹ, mệnh hồn sẽ nát, tất cả đều kết thúc, nhưng bà ta dường như muốn tra tấn Tuyết Kỳ, chỉ nhẹ nhàng phát lực, mệnh hồn trong tay bà ta vặn vẹo, vẻ mặt thống khổ vô cùng.
“A……” thân thể Tuyết Kỳ cũng kêu lên thảm thiết, lăn lộn giữa không trung.
“Ha ha ha……” Quỷ Mẫu giận dữ bộc phát, trạng thái như điên khùng, đột nhiên tiếng cười ngưng bặt, sắc mặt tối sầm, nói: “Ngươi đi chết đi!” Ngón tay ra sức xiết chặt, mệnh hồn lập tức vỡ nát.
Giữa mệnh hồn và hồn thân, có một mối liên hệ vô hình, giống như con người với cái bóng của mình vậy, một khi con người mất đi, cái bóng sẽ không thể tồn tại.
Quỷ Mẫu vẻ mặt đắc thắng, lạnh lùng cười, chăm chú quan sát: quanh thân thể Tuyết Kỳ bắt đầu toả ra một tầng quang nhu, là biểu hiện của hồn phách sắp phi tán.
“Tuyết Kỳ!” Diệp Tiểu Thước thất thanh kêu lên.
Đúng lúc này, Diệp Thiếu Dương bất ngờ lấy ra Âm Dương Kính, mặt kính đối diện Tuyết Kỳ, tay kia cầm một lệnh Thiên hỏa phù, sau khi châm lửa, hướng đối diện với mặt kính, hô to một tiếng: “Tất cả trông cậy vào ngươi!”
Ánh lửa chiếu rọi trên mặt kính, ánh sáng phản quang, đánh vào người Tuyết Kỳ, một luồng khí tức màu trắng từ ánh lửa phóng ra, giống như một bàn tay khổng lồ, bắt lấy Tuyết Kỳ, nhanh chóng thu hồi cô vào trong Âm Dương Kính.
Hồng quang trên mặt kính chợt loé lên rồi biến mất.
Diệp Tiểu Thước ngẩn người ta, Quỷ Mẫu cũng vậy, nhưng bọn họ mau chóng hiểu ra, giờ đây, đến phiên Diệp Tiểu Thước ngửa mặt cười ha hả. “Kính thu hồn người, Diệp Thiếu Dương, ngươi thật là khéo nghĩ đó!”
Diệp Thiếu Dương nhàn nhạt cười, đây chính là kế hoạch B của mình, nhưng cũng không cách nào thực hiện: Mệnh hồn một khi rách nát, quỷ hồn tất nhiên hồn bay phách tán, không thể tồn tại trên đời, nhưng……trong Âm Dương Kính, là một không gian hoàn toàn khác với thế giới thực tại, mọi lực lượng hoàn toàn bị ngăn cách, chỉ cần mình không mở ra phong ấn trên Âm Dương Kính, tiếp xúc với thế giới bên ngoài, thì dù cho Dương công tử có bản lĩnh bằng trời, cũng không thể nào ra khỏi mặt gương.
Mới rồi, trong nháy mắt, Diệp Thiếu Dương mở ra phong ấn, Dương công tử đã sử dụng Hỗn Độn chi lực, cuốn Tuyết Kỳ vào trong gương, ngăn cách hoàn toàn thương tổn với thế giới thực bên ngoài.
“Nếu cứ như vậy, có phải cô ấy sẽ chỉ có thể ở trong gương, không trở ra được?” Diệp Tiểu Thước lo lắng, hỏi.
“Ta không biết, nhưng cứ từ từ suy nghĩ, sẽ tìm ra biện pháp.” Diệp Thiếu Dương trả lời.
Diệp Tiểu Thước gật đầu, “Ta tin ngươi! Vừa rồi ta thấy ngươi sử dụng sưu hồn thuật, Tiểu Manh sao rồi?”
“Yên tâm đi.” Diệp Thiếu Dương chỉ nói ba chữ này.
Diệp Tiểu Thước đã hoàn toàn yên tâm, trong lòng không hề tiếc nuối, đau khổ cười, nói: “Ta không phải là đối thủ của lão quỷ này, chỉ có thể giúp ngươi dọn dẹp chiến trường một chút.”
Nói xong, không chờ Diệp Thiếu Dương có bất kỳ phản ứng gì, một bàn tay đưa lên cao, thân thể đột nhiên bốc cháy, hóa thành một ngọn lửa màu đen.
Hồn bạo chi thuật!
Diệp Thiếu Dương lập tức ngẩn ra, định ngăn cản, nhưng đã quá muộn, chỉ có thể yên lặng nhìn thân thể Diệp Tiểu Thước bị thiêu đốt, sau đó tan biến thành sương khói, trong lòng cảm nhiên không thôi: Hồn bạo chi thuật, chính là quỷ thủ cấp lệ quỷ trở lên, tập kết tất cả quỷ lực của bản thân, bộc phát chớp nhoáng, lấy thân làm vật dẫn, hình thành sóng xung kích mạnh hơn tu vi gấp mấy lần, có thể lan toả ra xung quanh, tương tự như một tập hợp công kích siêu mạnh.
Nhưng điểm yếu ở chỗ: Sau khi công kích, sẽ hồn bay phách tán, không còn sót lại chút nào.
Diệp Thiếu Dương thở dài một tiếng, chỉ biết nhìn hồn phách của Diệp Tiểu Thước hóa thành sương khói, bay tản ra tứ phía, bao vây tận diệt lũ lệ quỷ hồ tinh còn sót lại, trong lúc nhất thời, máu đen bắn ra tung toé, tiếng kêu gào thảm thiết vang lên khắp nơi.
“Đủ rồi đó!” Quỷ mẫu hét lên giận dữ, quỷ huyết nhãn ở đằng sau người bà ta, vốn đang nhắm chặt đột nhiên mở ra, toát ra Tu La kim quang, biến hồn lực của Diệp Tiểu Thước thành sương khói tiêu tán.
“Diệp Thiếu Dương, ta chỉ có thể làm như vậy, còn lại, trông cậy vào bản thân ngươi, ta…… đã hoàn thành rồi.” Thanh âm của Diệp Tiểu Thước theo sương khói, từ từ biến mất.
Diệp Thiếu Dương trong lòng đau khổ tột cùng... cả Diệp Tiểu Thước...cũng đã chết……
Quay lại, chăm chú quan sát, đại quân quỷ tốt của Quỷ mẫu đã bị Diệp Tiểu Thước tiêu diệt gần hết, chỉ còn mấy con có tu vi mạnh một chút, toàn thân máu chảy ròng ròng, trọng thương thảm hại, bị Nhuế Lãnh Ngọc cùng đám người Tứ Bảo đuổi kịp, bổ đao chém chết, sau đó tập trung lại phía sau Diệp Thiếu Dương.
Cuối cùng, đánh thắng được lợi thế về số lượng, thật sự không dễ dàng.
Để đạt được như vậy, một số người đã phải đổi bằng mạng sống của chính mình.
An Tĩnh Phong đã chết, Diệp Tiểu Thước đã chết, Diệp Tiểu Manh cũng vậy, Nhạc Hằng bị trọng thương……
Tất cả đều do một tên đầu sỏ gây ra, chính là: Tu La Quỷ mẫu.
(Hết chương)
Comments
Post a Comment