Chương 577
RƠI VÀO KHỦNG HOẢNG
Những vong hồn còn do dự bất an lúc trước, nay bị tác động bởi "Hồi hướng siêu độ kinh", một đám cất bước, cùng nhau đi về phía Dẫn Hồn Đạo.
Đột nhiên, từ xa, hai bên vọng tới tiếng kêu gào thảm thiết của lũ quỷ hồn, Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn lại, thì ra là hai bên kết giới đã mở ra, vô số quỷ tốt ào ào tiến vào, đám người Nhạc Hằng cùng Tiểu Bạch đang vung ray múa chân , liều mạng giết địch.
“Chúng ta cũng bắt đầu đi!” Diệp Thiếu Dương nói xong, lao ra khỏi kết giới, chen qua đám lệ quỷ, dây Câu Hồn cầm chắc trong tay, xông vào giữa đại quân quỷ tốt chém giết, mấy người Nhuế Lãnh Ngọc cũng lập tức bám sát.
Diệp Thiếu Dương mở một đường máu, phi thẳng đến chỗ mấy con quỷ tướng cùng Tiếp dẫn tiên nữ.
Mấy gia hoả này lúc trước đã được chứng kiến Diệp Thiếu Dương giết quỷ ra sao, biết hắn không dễ chọc, lập tức tập trung lại với nhau, dựa theo quỷ trận đồ nào đó, hình thành một thứ hình dạng giống như kim tự tháp, ngưng tụ vô số quỷ khí thành hình lá chắn.
Diệp Thiếu Dương hừ một tiếng, rút ra Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, dứt khoát xông lên, cắt ngón tay giữa, dùng máu bôi lên thân Long Tuyền kiếm, một tay kết ấn, bảo kiếm rung động, lăng không bay lên, một đám mây tím hình rồng, lao tới đánh vào lá chắn do quỷ khí hình thành.
“Pặc..pặc..pặc!"
Nhuế Lãnh Ngọc cũng phá vòng vây, chạy tới bên cạnh Diệp Thiếu Dương đang tiến công phía trước, tay cầm súng diệt hồn, bắn ba phát về phía lá chắn quỷ khí.
Nhìn qua tưởng như không gì phá nổi lá chắn quỷ khí.... tuy nhiên, bất ngờ xuất hiện một luồng khí tức hỗn loạn.
Thì ra lợi dụng lúc bọn chúng sơ hở, Long Tuyền Kiếm đã lập tức phóng xuất ra mây tía hình rồng, đánh thẳng vào lá chắn quỷ khí.... trong nháy mắt, lá chắn đã nhanh chóng sụp đổ, sóng khí xung kích đánh về phía tên quỷ tướng cầm đầu trong Quỷ Trận Đồ. Nhưng thật không chờ, bọn chúng lại tập kết trở lại, Diệp Thiếu Dương phi thân đuổi tới, cầm kiếm bổ thẳng vào chính giữa.
Vốn nghĩ chúng nó tập kết để phòng thủ, nhưng khi trường kiếm chém xuống, đột nhiên tên quỷ tướng cùng tiếp dẫn tiên nữ tách ra hai bên, một quỷ ảnh có mớ tóc dài rối tung, cầm trong tay trường côn màu xanh lá, từ phía sau vọt tới, dùng vũ khí trong tay, chặn lại Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, khí tức hóa tẫn,đẩy lui người về phía sau.
Diệp Thiếu Dương chăm chú nhìn kỹ, đó chính là chân thân của Diệp Tiểu Thước. Còn đang chưa hết ngạc nhiên, đột nhiên một mị ảnh từ bên cạnh Diệp Tiểu Thước, bay vọt như tên, hướng về phía Dẫn hồn đạo, trong tay cầm một chiếc gương, chiếu thẳng vào đám quỷ hồn đang tiến vào Dẫn Hồn Đạo, “Nếu các ngươi muốn đi đầu thai, giữ lại cũng chẳng còn tác dụng!”
Một đạo ánh sáng cực mạnh phóng ra, đánh vào người lũ quỷ hồn, quỷ thân lập tức bị cường quang làm bốc hơi thành sương khói, tiếng kêu thảm thiết mới phát ra một nửa, đã bị biến thành tinh phách, hồn bay phách tán.
Tuyết Kỳ!
“Dừng tay!” Diệp Thiếu Dương xoay người chạy về phía cô ta, một bóng người chợt loé lên trước mặt... là Diệp Tiểu Thước đang chặn đường, hai tay cầm côn thân của chính mình, tập hợp quỷ lực cực mạnh, đánh tới.
Diệp Thiếu Dương đành phải vung kiếm ngăn cản, quay đầu nhìn lại, Nhuế Lãnh Ngọc đang cùng Tuyết Kỳ giao thủ, lúc này mới thoáng yên lòng, cùng Diệp Tiểu Thước vừa đánh vừa lui, không ngừng kêu tên của hắn: “Diệp Tiểu Thước!”
Liên tiếp kêu vài tiếng, Diệp Tiểu Thước thần sắc vẫn lạnh lùng, không hề phản ứng. Diệp Thiếu Dương mới đầu cho rằng hắn đang giả vờ, vì sợ Quỷ Mẫu biết, nhưng sau đó khi nhìn kỹ hình dáng Diệp Tiểu Thước, hôm nay trông hắn không giống như ngày thường: tuy cũng là chân thân, nhưng trước kia hai mắt hắn đỏ như máu, hôm nay lại u ám hai luồng hắc khí, nhìn qua giống như hai cái hắc động.
Khí tức vận chuyển quanh thân hắn, cũng không giống như trước: khí phách không ổn định, mà trở nên cuồng loạn hung tàn, xuyên thấu quỷ thân của hắn...Trước mắt Diệp Thiếu Dương bây giờ là một linh hồn vừa điên cuồng lại tàn nhẫn.
Một cảm giác bi thương dấy lên trong lòng Diệp Thiếu Dương, kết hợp cùng những gì "tâm ma" cố ý nói lại trước đó, hắn đã phần nào đoán được chuyện gì đã xảy ra với Diệp Tiểu Thước. Lập tức quay đầu lại, hướng về phía Tuyết Kỳ hét to: “Tiểu Thước làm sao vậy!”
“Hắn phản bội Tiên Nương, bị đóng trên người bảy cây hồn đinh, đã hoàn toàn mất đi ý thức.” Tuyết Kỳ dùng ánh mắt căm thù tột độ nhìn Diệp Thiếu Dương, giận dữ nói, “Tất cả đều là do ngươi hại, do ngươi dụ dỗ hắn phản lại chủ nhân, là ngươi muốn truy xét Quỷ tiên thôn, bằng không ta với Tiểu Thước đã có thể hạnh phúc bên nhau...chính là ngươi, hại ta mất đi Tiểu Thước!!”
Diệp Thiếu Dương nhìn cô ta, trong lòng có chút bi thương, hắn biết, Diệp Tiểu Thước bị Quỷ Mẫu đóng hồn đinh, tất nhiên là do Quỷ Mẫu dùng Tuyết Kỳ để uy hiếp, nên hắn mới cam tâm tình nguyện nghe theo, bằng không với tu vi của hắn, đánh không lại Quỷ Mẫu, nhưng có đủ thực lực để tự bảo vệ bản thân đào tẩu.
Vì thế, hắn biến thành như vậy, trên thực tế là do Tuyết Kỳ làm hại, giờ cô ta lại đem mũi giáo chỉa sang người khác.
Diệp Thiếu Dương chẳng thèm nói nhiều với cô ta, thừa lúc còn cách một quãng với Diệp Tiểu Thước, tránh sang một bên, nhìn hắn chậm rãi nói: “Tuy ta thấy ngươi chết thực không đáng, nhưng ta sẽ thực hiện lời hứa của mình: giết chết ngươi khi cần thiết!”
Diệp Tiểu Thước căn bản không nghe được hắn nói gì, trong miệng phát ra âm thanh gầm rú phẫn nộ, cầm trong tay côn gỗ, một lần nữa nhào tới.
Diệp Thiếu Dương thở dài, trong mắt hắn, Diệp Tiểu Thước thực sự đã chết.
Hắn chỉ còn biết vung kiếm phản kích, vốn định tìm cơ hội ép hắn lui, sau đó vọt tới trước mặt Tuyết Kỳ, làm theo kế hoạch của mình, giải thoát cô ta. Tuy nhiên sau khi đánh nhau vài hiệp, Diệp Thiếu Dương mới giật mình phát hiện, Diệp Tiểu Thước đã lâm vào trạng thái điên khùng, kích phát tiềm năng, nên hôm nay xuống tay cực kỳ tàn nhẫn, thực lực cũng tăng thêm một bậc, cứ quấn lấy hắn liều chết không thôi.
Hơn nữa, còn có đám quỷ tướng cùng tiếp dẫn tiên nữ vây kín ở phía sau, Diệp Thiếu Dương đã mấy lần định rút đi, đều bị lũ khốn kiếp này ngăn cản, rồi Diệp Tiểu Thước lại nhào tới…… Căn bản không có cơ hội để tiếp cận Tuyết Kỳ.
Diệp Thiếu Dương bỗng chốc trở nên nóng nảy, thật là mới ra trận đã bất lợi, kế hoạch vốn đã định tốt nay lại hoàn toàn rối loạn.
Diệp Thiếu Dương tranh thủ quay đầu nhìn lại, Nhuế Lãnh Ngọc cùng Tuyết Kỳ vẫn đang đánh nhau, Uông Ngư cùng cái tên Trương Thi Minh của Long Hổ Sơn, bị đàn quỷ vây quanh, liều mạng chống đỡ.
Đến mấy người có thực lực mạnh như Tiểu Bạch cùng Nhạc Hằng, không cần nhìn cũng biết, đang dồn hết sức ngăn cản đại quân quỷ tốt tiến công vào bên trong kết giới.
Đột nhiên, Diệp Thiếu Dương giật mình nhớ ra một vấn đề mấu chốt: Quỷ Mẫu đi đâu rồi?
Ý niệm mới loé lên thì từ phía bên trái kết giới, Thiên môn trong Thiên Địa Nhị Môn, truyền đến một tiếng rống cực lớn, tiếp theo là âm thanh vỡ nát của kết giới.
Diệp Thiếu Dương sợ hãi cả kinh, xoay người lại nhìn, do đường phố có địa thế cao hơn, ánh mắt lướt qua đỉnh đầu của đám quỷ tốt, là có thể nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra bên kia:
Tại vị trí Thiên môn của kết giới xuất hiện một lỗ hổng thật lớn, đàn quỷ đang hùng hổ tiến vào, Nhạc Hằng cùng Dưa Dưa tuy vẫn liều mạng ngăn cản, nhưng phân nửa khí tức công kích của bọn họ bị một đạo lam quang hấp thu, lam quang đó... chính là Tu La Quỷ Mẫu.
Bà ta đứng trên không, bao trùm đỉnh đầu lũ quỷ tốt, dùng oán khí cực mạnh đối kháng Nhạc Hằng cùng Dưa Dưa, khiến cho ngày càng có nhiều quỷ tốt tiến vào.
Không biết từ đâu ra, số lượng quỷ tốt cứ tăng lên hàng trăm rồi hàng ngàn... sau khi tiến vào kết giới, tản ra khắp đường phố, sục sạo tìm kiếm khắp nơi, bọn chúng nhanh chóng phát hiện ra mọi người đều đã trốn lên đỉnh núi đối diện, vì thế xếp thành hàng dài, chuẩn bị lên núi.
(Quả này Tiểu Mã ca chống sao đây😱)
(Hết chương)
Comments
Post a Comment